Beyond The Wand Chương 16: Dramione hay Gà và Vịt

P/S: Thề là chương này đọc như đang đọc oneshot Dramione huhu, thảo nào anh nhà đặt cái tựa chuẩn quá. Mình nghĩ giai đoạn 2 anh chị phát hiện ra vụ quack quack kia là lúc mà anh nhà thật sự đã có rung động với chị nhà rồi, đúng chuẩn “ở những thời điểm khác nhau” như cách anh nói T^T và mình thề là đoạn anh viết về những thứ anh nhận ra khi ngồi suy ngẫm lại việc tại sao lại thấy đau lòng mỗi khi nhớ lại ngày xưa từng cười nhạo màn nhảy của Emma xúc động thực sự. Kiểu sẽ không có ai trên đời có thể nghĩ cho mình và hiểu mình nhiều đến mức như vậy á T^T đúng thật là họ chính xác là soulmate rồi các bác ạ huhu. Thiêng liêng thiệt sự. Thôi không nói nhiều nữa, các bác đọc đi. À có nhiều đoạn mình để … vì không nghe ra được ấy vì mình dịch từ sách nói của anh Tom chứ không mua được sách gốc huhu

Để tôi đưa các bạn đến vài năm sau ở Santa Monica, Los Angeles. Harry Potter bây giờ ở trong quá khứ của tôi, tôi sống ở Venice Beach, và theo nhiều cách, đó là nơi tồi tệ nhất có thể cho những người thuộc về công chúng. Cả ngàn khách du lịch kéo tới nơi này hằng ngày và người Mỹ thì chưa bao giờ được biết tới là những người sẽ ngại ngùng trong việc tiếp cận ai đó mà họ nhận ra. Nhưng bằng cách nào đó, tôi cũng thoát được khỏi việc này. Có lẽ vì tôi dành phần lớn thời gian mặc cùng 1 chiếc quần bơi ướt mà tôi đã mặc cả tuần và đội ngược nón bóng chày, trượt ván dọc đường bờ biển. Kể cả khi có ai đó nhận ra tôi, họ hầu như sẽ lắc đầu và nghĩ “Đó không thể nào là Draco”, tên này trông quá giống mấy gã ăn mày bãi biển. Nhưng người nổi tiếng thì cũng có this có that. Tôi nhớ khi Emma Watson tới chơi, tôi đề nghị chúng ta đi ra ngoài chơi cùng nhau. Nghe như chuyện nhỏ thôi đúng không. Chỉ là 1 ngày đi chơi biển với người bạn cũ nhưng nó lại không phải chuyện nhỏ với Emma. Tôi không biết liệu đó có phải là điều Emma sẽ thường làm nếu như không có một chút khuyến khích. Và bạn có thể thấy tại sao. Ngay khoảnh khắc chúng tôi bước ra khỏi cửa, tôi mặc 1 chiếc áo có dòng chữ “Women do it better” (Dịch là “phụ nữ làm nó tốt hơn”) chủ yếu để Emma chấp nhận. Cô ấy mặc quần jogger và 1 chiếc áo thun, khác biệt cả thế giới với Emma trên thảm đỏ mà mọi người thường biết. Thế nhưng, người đầu tiên chúng tôi thấy lập tức quay đầu nhận ra ngay. Emma vẫn trông hệt như thời chúng tôi vừa quay xong bộ phim cuối cùng, cô ấy chắc chắn không hề trông giống như 1 kẻ ăn mày bãi biển. Có vẻ như cơ hội chúng tôi đi chơi ẩn danh là số 0 rồi. 

Chúng tôi tựa vào nhau và cùng trượt ván dọc theo đường đi bộ. Một người Mexico vẫy tay và lập tức quay mặt lại khi chúng tôi trượt ngang qua. Lúc đầu mọi người ngạc nhiên, rồi họ hào hứng và họ kêu tên Emma, họ kêu Hermione. Cuối cùng họ đuổi theo chúng tôi dọc đường đi. Chúng tôi đến Big Dean’s để uống 1 chút. Tôi vẫn thường đến đây. Gần như tất cả những người nhân viên đều như bạn tôi. Nhưng đột nhiên họ như thể chưa thấy tôi bao giờ, mọi cặp mắt đều đổ dồn về Emma. Một trong những người nhân viên còn tiếp cận chúng tôi với 1 đĩa CD nhạc của anh ấy và hy vọng là, với cương vị một người nổi tiếng, cô ấy có thể giới thiệu anh ta cho ai đó có tầm ảnh hưởng.

Emma tiếp nhận tất cả những điều này bằng 1 sự bình thản. Cô ấy đã học được phản ứng này từ thời vị thành niên. Tôi ít nhất vẫn được sống 1 cuộc sống tương đối bình dị bên cạnh sự nghiệp Hogwarts của mình, nhưng đối với Emma, điều đó là không thể. Cô ấy phải học cách đối phó với nó. Chúng tôi rời khỏi quầy bar và đi dọc theo bờ biển, rồi trốn khuất vào trong 1 cái chòi cứu hộ cũ, hai kẻ thù màn ảnh bây giờ gần nhau hơn bao giờ hết, nghỉ ngơi sau những ánh nhìn liên tục của công chúng. Chúng tôi ngồi đó và nghĩ về những ngày tháng cũ khi mà cuộc sống khác biệt hơn hiện tại, khi mà Emma vẫn chưa quá thoải mái với việc là trung tâm của sự chú ý và tôi vẫn chưa là một người bạn chu đáo cho lắm.

Mối quan hệ của tôi với Emma khởi đầu không hề tốt đẹp. Đầu tiên là phản ứng khó chịu, lạnh lùng của tôi ở buổi thử vai Potter đầu tiên, nơi mà tôi đã thể hiện với cô bé con 9 tuổi tóc xù sự thờ ơ kiểu biết tuốt của mình về thế giới màn ảnh. Cô ấy đã bỏ qua bằng việc không muốn liên can gì nhiều với tôi. Tuy nhiên mọi thứ cũng dần tệ hơn. Chắc chắn là có 1 sự chia cắt kiểu Gryffindor/ Slytherin vào những ngày đầu. Hai nhóm tách biệt nhau, phần lớn là vì chúng tôi cũng không dành quá nhiều thời gian làm việc với nhau. Daniel, Emma và Rupert là 1 nhóm, Jamie, Josh và tôi là nhóm còn lại. Chúng tôi không phải là cố ý không thân thiện với nhau nhưng chúng tôi chỉ kiểu như khác biệt. Bộ ba chính thì kiểu trong sáng hơn, chúng tôi thì không như thế. Bộ ba chính đến từ những gia đình có nền tảng giáo dục tốt. Tôi thì không phải có cuộc sống khó khăn gì nhưng chắc chắn là có sự khác biệt đôi chút trong cách dạy dỗ. Tôi đoán là tôi đã nghĩ chúng tôi hay ho hơn. Chúng tôi dành phần lớn thời gian nghe nhạc rap, Wutang, Biggie, 2Pac. Nên khi chúng tôi nghe là nhóc Emma 9 tuổi tổ chức một buổi trình diễn nhảy múa mà cô ấy chuẩn bị trong phòng thay đồ và muốn cho chúng tôi xem trong giờ nghỉ trưa, chúng tôi không ngoài dự đoán là muốn bác bỏ. Đi tới buổi biểu diễn trong khi vẫn đang tranh luận là ngôi sao nhạc rap nào hay hơn, phía Đông hay phía Tây. Chúng tôi cười nhạo xuyên suốt màn trình diễn của Emma và tiếng cười ngày một lớn hơn khi cô bé nhảy. Chúng tôi chỉ như những thằng nhóc tồi tệ, phần lớn vì suy nghĩ vụng về rằng chế nhạo người khác là hay. Nhưng Emma thì rõ ràng là rất khó chịu vì những hành vi thiếu suy xét đó. Tôi có cảm thấy bản thân thật tệ và chắc chắn là như vậy rồi. Cuối cùng, có một cô chuyên viên trang điểm và làm tóc đến nói với tôi chuyện phải trái. “Cô bé buồn lắm”, cô ấy nói “Cháu không nên cười nhạo cô bé. Cháu cần xin lỗi đi”. Tôi có xin lỗi và Emma đã chấp nhận lời xin lỗi đó. Tất cả mọi người đều bỏ qua. Chỉ là 1 hành vi thiếu suy nghĩ của những cậu bé vị thành niên. Những chuyện kiểu vậy xảy ra hằng ngày nhưng sao nó lại luôn âm ỉ trong ký ức của tôi. Sao mỗi lần nhớ lại đều cảm thấy thật nhói lòng. Câu trả lời, tôi nghĩ là tôi đã dần hiểu ra sau nhiều năm, rằng trong tất cả những người chúng tôi, Emma phải chịu đựng nhiều nhất, có nhiều tình huống khó khăn nhất phải đương đầu và với một độ tuổi còn nhỏ như thế. Cô ấy trở thành một trong những người phụ nữ nổi tiếng nhất thế giới, và đối với tôi, là một trong những người ấn tượng nhất. Nhưng thật dễ để người ngoài chỉ nhìn thấy sự nổi tiếng của cô ấy, và không dành thời gian để cân nhắc những thách thức đi kèm với nó. Từ đầu Emma đã không phải 13 tuổi như tôi hay 11 tuổi như Dan, cô ấy chỉ 9 tuổi thôi. Đó là 1 sự khác biệt rất lớn. Cô ấy chưa bao giờ đóng phim trước đây và trong tất cả những diễn viên nhí chính, cô ấy là cô gái duy nhất. Cô ấy bị vây quanh bởi những trò đùa của các cậu con trai, những trò đùa ngớ ngẩn và sự nông nổi trước tuổi dậy thì. Dù cô ấy giữ lấy những cảm xúc đó cho mình và còn có thể táo tợn hơn tất cả chúng tôi cộng lại với nhau nhưng chắc chắn mọi thứ đã không dễ dàng. Và áp lực mà cô ấy chịu còn nhiều hơn việc phải đối phó với những những thằng con trai ngu ngốc. Emma chưa bao giờ có một tuổi thơ bình thường. Cô ấy phần lớn bị đối xử như người lớn từ ngày đầu tiên tham gia vào dàn cast. Điều đó, tôi nghĩ là đối với con gái còn khó khăn hơn là con trai. Họ bị soi xét một cách không công bằng trên các phương tiện truyền thông và nhiều hơn như vậy. Họ bị đánh giá về ngoại hình và bất cứ một dấu hiệu của sự quyết đoán nào cũng sẽ bị đáp lại bằng sự chau mày và điều đó sẽ không xảy ra nếu là con trai thay vì con gái. Tôi tự hỏi chuyện gì sẽ xảy ra nếu như ai đó nhìn vào tương lai, và nói rằng Emma 9 tuổi muốn như thế nào, rằng cái thứ mà cô bé đang dấn thân vào sẽ theo cô cho đến cuối đời, rằng cô sẽ không bao giờ có thể thoát khỏi nó, rằng cô sẽ bị săn đuổi mãi mãi. Cô ấy có thể vẫn sẽ làm thôi, có thể vậy, nhưng cũng có thể không. Nên thứ cuối cùng mà cô ấy cần, trong một môi trường mà đáng lý ra và thông thường sẽ là an toàn, thân thiện, gần gũi là Josh và tôi cười nhạo màn trình diễn của cô ấy. Đó là lý do tôi thấy xấu hổ vì hành vi đó của mình. Và đó là lý do tôi cảm thấy mừng rằng mối quan hệ của chúng tôi, đã không rơi xuống đáy vì sự vô tâm của mình mà đã trở thành thứ gì đó sâu sắc hơn, một dấu điểm xuyết trong cuộc đời của cả 2 chúng tôi. 

Tôi đã luôn có một tình yêu bí mật dành cho Emma, dù có thể không phải theo kiểu mà nhiều người mong muốn. Cũng không phải là chưa từng có tia lửa nào giữa chúng tôi. Chắc chắn là có, chỉ là ở những thời điểm khác nhau. Có một cô tên là Lisa Tomblin đảm nhận làm tóc và trang điểm cho chúng tôi ở những phần phim sau. Tôi biết cô ấy từ lúc 7 tuổi khi chúng tôi làm việc với nhau trên phim trường Anna and the King. Và cũng chính cô ấy là người đầu tiên nói với tôi rằng Emma phải lòng tôi. Lúc bấy giờ Emma 12 tuổi, tôi 15, tôi có bạn gái và trong bất cứ trường hợp nào, tôi được lập trình là sẽ bỏ qua những sự bàn tán nào kiểu vậy. Tôi cười cho qua, mà thực tế, tôi không nghĩ là mình tin vào điều đó.  Nhưng thời gian qua đi và mọi thứ thay đổi, chúng tôi dần thân thiết hơn và khi tôi càng nhìn thấy và hiểu rằng cuộc sống của cô ấy ra sao, tôi càng có nhiều sự đồng cảm cho cô ấy. Tôi dần trở nên rất bảo bọc Emma, bất kể lúc nào cô ấy cần sự bảo vệ. Tôi dần thấy cô ấy không phải như 1 cô bé con, hay 1 người nổi tiếng của công chúng, mà như 1 cô gái trẻ, người đang cố hết sức để điều khiển cuộc sống của mình khi những tình huống xã hội và sự tương tác thông thường là bất khả thi trên thực tế. Hết lần này tới lần khác, tôi nghĩ rằng mọi thứ rất khó khăn với cô ấy. Thỉnh thoảng tôi nghĩ nó còn nặng nề không chịu nổi. Nhiều người vẫn không hiểu điều đó. Họ cảm thấy phải biết ơn áp lực đứng dưới ánh đèn sân khấu khi tuổi vẫn còn nhỏ như thế. Phần lớn thời gian ở những ngày đầu tiên đó, nếu Emma thấy … đến không phải vì cô ấy có 1 ngày nghỉ mà vì nhiều lý do phức tạp hơn. Khi chúng tôi quay Tù nhân ngục Azkaban, chúng tôi ở giữa rừng ở Virginia Water để quay cảnh Buckbeak, con bằng mã tấn công Draco. Có khoảng 15 thành viên của dàn cast và đội ngũ kể cả Daniel, Emma và Rupert, cùng với Robbie Coltrane và tất nhiên cả Buckbeak. Không hề dễ dàng tí nào khi phải quay với chừng đó người và giữ cho tất cả đều ở trong radar và bởi vì chúng tôi quay ở một nơi công cộng nên có bị chú ý bởi người hâm mộ. Phản ứng theo bản năng của Emma là nhìn sang hướng khác và lảng tránh việc tiếp xúc ánh nhìn và giữ khoảng cách trong khi những người lạ đang hò hét tên cô. Nó chắc chắn là trông cô có vẻ khó gần, như thể cô ấy không màng ký một chữ ký hay tương tác một chút với người hâm mộ. Nhưng sự thật là, cô ấy chỉ là 1 cô bé 12 tuổi thôi, cô ấy hoảng sợ. Tôi không nghĩ cô ấy hiểu việc tại sao có nhiều người lại hứng thú với mình. Cũng không có gì đáng ngạc nhiên khi mà chúng tôi cũng không được studio chuẩn bị gì nhiều cho việc phải đối phó ra sao với những tình huống kiểu này. Nhưng vì tôi có 1 vài năm trong ngành, và cũng ít nhiều ít lo sợ việc tương tác với công chúng hơn. Tôi kéo Emma qua 1 góc và cố gắng giúp cô ấy hiểu rằng không có gì phải cảm thấy sợ hãi và rằng mọi thứ sẽ không sao nếu cô ấy tỏ ra thân thiện, và rằng thật ý nghĩa khi chúng tôi có thể tạo ra những khoảnh khắc đáng nhớ cho những người hâm mộ muốn nói chuyện với mình. Cùng nhau chúng tôi đi tới và trò chuyện với họ và tôi có thể thấy một gánh nặng đã được nhấc lên khỏi vai Emma. Có lẽ bằng cách nào đó điều này đã bù đắp cho hành vi thiếu chín chắn của tôi trước đây khi cười nhạo màn trình diễn của cô ấy. Sau đó David Heyman nói với tôi rằng đó là 1 trong những khoảnh khắc ông ấy thấy tôi đã trưởng thành từ một cậu bé ngạo mạn và trở thành một người lớn biết suy nghĩ hơn. Và tôi tin rằng điều này đã giúp Emma chấp nhận, dù chỉ 1 chút, sự lạ lẫm của một cuộc sống mà sau này cô ấy thấy mình trải qua. Theo một cách, chúng tôi đều đã giúp nhau trưởng thành hơn ngày hôm đó.

Nhiều lời đồn đoán rằng có nhiều thứ trong mối quan hệ giữa hai chúng tôi hơn những thứ chúng tôi thể hiện. Tôi đã phủ nhận rằng mình thích cô ấy theo cách đó. Nhưng sự thật thì khác. Bạn gái tôi lúc đó biết ngay lập tức rằng có gì đó không nói ra giữa chúng tôi. Tôi nhớ mình vẫn dùng câu chống chế cũ rích quen thuộc “Anh thương cô bé như em gái thôi” nhưng thật ra nhiều hơn như vậy. Tôi không nghĩ mình có bao giờ “yêu” Emma nhưng tôi yêu và ngưỡng mộ con người cô theo một cách mà tôi sẽ không bao giờ có thể giải thích cho ai khác.

Một lần chúng tôi gặp nhau bên ngoài Hogwarts, điều mà tôi hiếm khi làm với ai trong dàn cast vì tôi thích quay về cuộc sống đời thường bình dị của mình hơn. Tôi đón cô và chúng tôi đi bộ dọc theo bờ hồ gần nhà tôi. Và Emma dành nhiều thời gian khiển trách tôi về việc hút thuốc, sau đó cô ấy nói với tôi một điều mà tôi sẽ luôn ghi nhớ. “Em luôn biết rằng mình là 1 con vịt”, cô nói, “nhưng cả đời em luôn được nói rằng mình là con gà. Cứ mỗi lần em cố nói ‘quack’ cả thế giới nói rằng em phải nói ‘cluck’. Em thậm chí còn bắt đầu tin rằng mình là gà, không phải vịt. Rồi sau đó chúng ta bắt đầu chơi thân với nhau và em tìm ra ai đó cũng nói ‘quack’. Đến lúc đó em nghĩ mặc kệ bọn họ, em đích thực là vịt” 

Tôi có bao giờ đề cập là Emma Watson có cách dùng từ rất thú vị chưa. Đối với bất kì ai khác, câu chuyện của Emma về gà và vịt nghe có vẻ nhảm nhí, nhưng không phải đối với tôi. Tôi hiểu chính xác điều cô ấy nói, cô ấy muốn nói rằng chúng tôi là những người bạn tâm giao, rằng chúng tôi hiểu nhau, rằng chúng tôi giúp nhau hoàn thiện con người mình và cuộc đời mình. Chúng tôi đã quack từ lúc đó. Tôi biết chắc một điều rằng tôi sẽ luôn ở đó vì Emma và cô ấy cũng thế. Và hãy tin tôi đi, Emma là một người phù hợp để bảo bọc cho bạn, không phải vì cô ấy có cú đấm phải mạnh mẽ, như tôi đã hy sinh bản thân để phát hiện ra trong một dịp nọ. 

Chúng tôi đang quay phần Phòng Chứa Bí Mật khi quyển Tù Nhân Ngục Azkaban được tung ra. Tôi là một trong những người cuối cùng của dàn cast đọc nó. Nhưng nguồn tin đã lan đến tôi rằng Hermione sẽ cho Draco một cú tát vào mặt xứng đáng. Tuyệt, trò này vui đó. Tôi rất mê phim Thành Long thời điểm đó. Tôi rất … khi biết rằng Emma và tôi có thể được tận hưởng một màn bạo lực màn ảnh khi chúng tôi quay phần tiếp theo vào năm sau. Nên ngay khi chúng tôi biết tin này, Josh và tôi đã đi tìm cô ấy để chúng tôi có thể luyện tập màn đánh nhau giả vờ này. Có một cái lều ở trường quay, hơi giống lều đám cưới, đây là nơi đám nhóc chúng tôi chơi khi chúng tôi không cần quay hay học phụ đạo. Lúc đầu nó được lấp đầy với bánh chocolate, coca cola và tin được không – Bò Cụng, thứ mà tôi thường nghịch ngợm xúi đám nhóc tận hưởng. Dù sao nó cũng miễn phí. Điều này sớm thay đổi khi mẹ của Matthew Lewis, nhóc đóng Neville Longbottom, đã quan sát thấy điều mà không hề vô lý rằng tôi cho đám nhóc 9 tuổi ăn cả mớ chocolate và nước tăng lực thì không hề là một sáng kiến hay tẹo nào trong lịch sử của các sáng kiến. Một lần nữa, danh tiếng của tôi với những cô bảo mẫu càng được củng cố. Đồ ăn vặt, trước sự thất vọng của chúng tôi, bị biến thành trái cây và nước suối, và cái lều cũng trở nên ít hấp dẫn hơn. Nhưng mà nó vẫn có 1 cái bàn chơi bóng bàn và Emma, một người chơi bóng bàn cừ khôi, thì thường có mặt ở đó.

Josh và tôi chạy vô trong lều. Hẳn nhiên, Emma đang chơi bóng với một đứa con gái khác ở đó. Trí tưởng tượng của tôi được thắp sáng bởi ý nghĩa được thực hiện một cú tát diễn hoàn hảo kiểu Thành Long, nơi mà máy quay được đặt một cách hoàn hảo ngay sau lưng tôi để trông như lòng bàn tay cô ấy tiếp xúc trực tiếp với mặt tôi, và tôi sẽ diễn sâu dù cho tay cô ấy chưa hề chạm vào. Chưa chạm được một chút nào. Và tôi tiến đến với một sự hào hứng tràn đầy.

TRONG LỀU

Tom và Josh lượn quanh bàn bóng bàn, chờ Emma hạ gục đối thủ của mình. Cô ấy trông hơi bối rối bởi ánh mắt điên cuồng trong mắt họ

Tom: Em có muốn diễn tập tát anh không?

Emma (nhíu mày): Hở?

Tom: Bởi vì trong phần phim tiếp theo, em cần làm vậy đó. Em tát anh (nói dối) Anh mới đọc xong!

Emma: Ok, tuyệt

Tom (dạy đời): Ok. Giờ em cần làm vầy nè. Em cần phải đứng đó, em cần dùng cơ thể mình, em cần phải diễn sâu hết mức có thể, em cần phải…

Khi Tom đang nói, Emma lặng lẽ quan sát anh ta, giơ một tay lên và- không nhận ra là anh ta đang nói về một cú tát diễn- tát mạnh nhất có thể vào má anh ta.

Hạ gục

Emma: Kiểu vậy hả?

Tom chớp mắt. Nặng nề. Nuốt nước mắt vào trong.

Tom (giọng run run): Tuyệt. Yeah. Tốt lắm. Tuyệt vời. Làm tốt lắm. Vậy hẹn gặp em sau nhé?

Anh ta quay lưng lại với Emma và cúp đuôi trốn khỏi lều.

Tôi đã không có gan để nói với Emma rằng tôi không có ý muốn cô ấy vả thẳng vào mặt mình, hoặc rằng cô ấy làm tôi muốn mếu. Cô ấy đã không phát hiện ra điều đó mãi cho đến sau này. Và khi đến năm tiếp theo, khi chúng tôi diễn cảnh đó, bạn có thể tưởng tượng sự ngập ngừng của tôi khi họ nói rằng cái tát đã chuyển thành cú đấm. Tôi năn nỉ Emma phải đảm bảo rằng cô ấy sẽ giữ khoảng cách cho cú đấm diễn của chúng tôi. Tôi không hề xấu hổ khi thừa nhận rằng má của tôi đã nhói khi nhớ lại cú tát phải trước đó của Emma Watson.

Emma đã dạy tôi quá nhiều bài học giá trị suốt những năm qua, và quan trọng nhất là: đừng lúc nào cũng phải theo số đông, không bao giờ đánh giá thấp sức mạnh của phụ nữ, và làm gì đi nữa, cứ tiếp tục ‘quack’.

End

Beyond The Wand và sự công bố không thể nào chính thức hơn của cặp đôi Feltson

Nếu như là 1 Dramione/ Feltson shipper và vẫn đu thuyền này dù trong thầm lặng thì hẳn mọi người phải biết rằng gần đây anh nhà đã ra mắt quyển tự truyện Beyond The Wand để nói về cuộc sống khi là diễn viên nhí của một trong những đế chế phim bự nhất trên thế giới, những chuyện bên lề và cuộc sống của anh sau đó. Và điều làm mình xúc động nhất chính là anh dành hẳn 1 chương dài để nói về mối quan hệ với chị nhà và mình nghĩ đó là lời tuyên ngôn rõ ràng, chính thức nhất, trong sáng nhất, đẹp đẽ nhất về mối quan hệ giữa hai người họ TT^TT

Nếu bạn là 1 shipper hơn chục năm, lớn lên cùng hai anh chị, mình nghĩ phần lớn các bạn sẽ giống như mình, từ lúc chỉ mong 2 người yêu nhau, bỏ hết những mối quan hệ tình cảm đang có và tiến đến với nhau, chấp niệm lớn đến mức căm ghét những mối quan hệ khác của hai anh chị và chỉ mong họ về bên nhau. Đến lúc quan sát thấy hai anh chị đã quá xa cách, không còn thoải mái bên nhau nữa và mối quan hệ dần trở nên awkward thì cảm thấy chỉ cần là họ vẫn còn liên lạc còn trò chuyện là vui lắm rồi. Và đến hôm nay sau bao thăng trầm, 2 anh chị lại thân thiết vui vẻ với nhau và bạn nhận ra rằng dù không phải là người yêu nhưng họ dành cho nhau một sự trân trọng, thấu hiểu và yêu thương tuyệt đối, và tình cảm đó mình thấy còn hơn cả tình yêu đơn thuần. Nó là tình cảm của những linh hồn có mối gắn kết chặt chẽ qua nhiều kiếp sống (soulmate) và họ bổ sung cho nhau, hoàn thiện nhau. Được dõi theo anh chị và đến ngày hôm nay, mình không mong muốn gì hơn là họ sẽ luôn nhìn về nhau như hiện tại. Và tự truyện Beyond The Wand của anh nhà đã nói rất rõ về những điều này, những điều mà bao con dân Feltson/ Dramione mong ngóng. Mình nghĩ các bạn sẽ hiểu hơn rất nhiều “tình yêu” giữa hai người họ và sẽ lý giải được rất nhiều thứ mà mọi người vẫn luôn thắc mắc suốt bao năm. Cho nên nếu có thể, các bạn thực sự hãy đặt mua sách đi. Có thể mua ship tới Việt Nam từ Amazon được theo link này. Ngoài 1 chương dành riêng cho Dramione thì xuyên suốt quyển sách anh nhà cũng nhắc đến chị nhà ở nhiều câu chuyện. Sắp tới đây mình sẽ dịch lời đề tựa quyển sách, được viết bởi chị nhà và chương Dramione để các đồng môn được cập nhật ❤ nhưng hãy biết là còn rất nhiều hint được anh rải đầy trong quyển sách nhé. Nên là mua điiiiiii

Stay tune để đón chờ update sắp tới nhé !!!

P/S: Spoil 1 đoạn cho thèm chơi

“Nhiều lời đồn đoán rằng có nhiều thứ trong mối quan hệ giữa hai chúng tôi hơn những thứ chúng tôi thể hiện. Tôi đã chối bỏ rằng mình thích cô ấy theo cách đó. Nhưng sự thật thì khác. Bạn gái tôi lúc đó biết ngay lập tức rằng có gì đó không nói ra giữa chúng tôi. Tôi nhớ mình vẫn dùng câu quen thuộc “Anh yêu cô bé như em gái” nhưng thật ra nhiều hơn như vậy. Tôi không nghĩ mình có bao giờ “yêu” Emma nhưng tôi yêu và ngưỡng mộ con người cô theo một cách mà tôi sẽ không bao giờ có thể giải thích cho ai khác.” – Tom Felton

Beyond The Wand

Dramione fanfiction reviews (part 2)

 

WARNING: 4/5 fic mình sắp sửa review sau đây có nội dung cực kỳ ngược tâm =]]] nếu ai có ý định đọc hết 5 fic này trong 1 lần thì mình hoàn toàn không khuyến khích nhé, dễ lên cơn đau tim lắm. *everything Dramione and everything hurts*

 


446c8a52173a43e17d5de0aeccb830e7

  1. Artificial Identity by Londra

“Hermione …” Draco bắt đầu, nhưng dừng lại khi nhìn thấy giọt nước mắt lăn dài trên má cô. Anh thở dài và hỏi. “Tại sao em lại khóc một lần nữa? Lần này có gì sai?”

Cô rên rỉ và môi dưới run lên. Cô ngước nhìn vào mắt anh, và hỏi.

“Draco, tại sao anh lại làm thế với em? Em đã làm gì anh?”

Anh nhìn cô một cách thẳng thừng. Anh sẽ không trả lời. Đây không phải là lần đầu tiên cô hỏi câu hỏi đó. Anh không bao giờ trả lời. Nhưng cô phải hiểu, cô cần phải hiểu. Đó là cách duy nhất, cách duy nhất …

Rate: 9/10 (Plot twist hay)

Một cái oneshot rất là bi thương TT^TT Draco trong fic này yêu Hermione đến ám ảnh và vì là 1 cái oneshot rất ngắn nên không có diễn biến tâm trạng chuyển đổi từ thù ghét sang yêu như phần lớn các fic Dramione khác. Câu chuyện được kể theo một góc nhìn khác, không phải của Draco. Bối cảnh là sau cuộc chiến, phe bóng tối chiến thắng và Draco, cực kỳ giàu có, quyền lực và đẹp trai, kết hôn với Hermione. Cả hai đều yêu nhau nhưng Hermione không bao giờ thấy hạnh phúc, lý do vì sao thì đến cuối cùng sẽ biết được. Tình yêu của Draco trong này rất mù quáng, lúc nào cũng muốn chối bỏ sự thật và dối gạt chính mình. Cả hai người đều rất đáng thương. Plot twist rất hay và rất đáng đọc.

 


tumblr_static_tumblr_mtcjg0kzqd1qamvyco1_r1_500

  1. Hồi ức mùa thu by Bạch Phi Phi

“Tại sao cậu lại ở đây?”
Ron hỏi dù đã biết rõ câu trả lời.

“Cô ấy nói muốn ra đây dạo, lá phong rơi rồi và cô ấy muốn ngắm lá phong rơi”

“Cô ấy là ai?”

“…Tôi không biết, nhưng tôi nhớ cô ấy có một nụ cười dịu dàng, đôi mắt ấm áp và mái tóc xoăn rất đẹp”

Rate: 10/10 (nên nghe bản không lời bài “Forever” của Stratovarius trong khi đọc, sẽ rất thấm)

Thật sự ss Phi viết fic bi hay không tưởng được. Mình đã đọc qua 3 oneshot và một longfic của ss cái nào cũng làm “chái chim” shipper bé nhỏ thổn thức =]]] tuy nhiên cái longfic mặc dù rất hay nhưng nó không những OOC, nó là một AU hoàn toàn khác luôn =]]]] không liên quan gì tới thế giới phép thuật nên mình…bỏ cuộc giữa chừng =]]]

Thôi không vòng vo nữa, vào thẳng chủ đề, cái fic hồi ức mùa thu này mình đã khóc khi lần đầu đọc nó, mặc dù là một fic siêu nhẹ nhàng, diễn biến êm ả hệt như bài “Forever” nhưng quả thực ngược tâm ghê gớm, chuyện tình 2 người trong này cũng vô cùng tuyệt vọng TT^TT

Bối cảnh là sau cuộc chiến, Hermione đã mất và Draco thì trải qua cú sốc tâm lý nặng đến mức mất ký ức, quên luôn cả Hermione nhưng cứ mỗi mùa thu đều quay lại con đường nơi Hermione ra đi và tìm về quá khứ trong vô vọng. Fic siêu siêu đẹp. Những đoạn tả cảnh đọc mà rởn hết cả da gà. Dĩ nhiên cũng không có diễn biến từ yêu sang ghét, người đọc chỉ đơn giản chấp nhận là hai người yêu nhau thôi.
Thật sự ám ảnh với cái fic này, tiếc là ss Phi đã gác kiếm quá sớm, nếu không có lẽ sẽ có nhiều fic tuyệt vời khác.

 


dramione-dramione-32911945-500-670

  1. Hurt by Bạch Phi Phi

“Anh… không gọi tên em…vì anh sợ nếu gọi… dù chỉ một lần… anh sẽ không thể rời bỏ em được…”

Rate: 6.5/10

Mặc dù đọc Hurt trước và rất ấn tượng với nó cũng như văn phong của ss Phi nhưng để mà so sánh thì nói thật mình không đánh giá cao fic này bằng “Hồi ức mùa thu” vì trong cái fic này, ss Phi (cũng như nhiều au khác ở Việt Nam) vẫn vấp phải vấn đề OOC, à nói “vấp” thì cũng không đúng lắm vì có lẽ ss ấy cố tình viết như vậy.

Hermione trong kiểu yêu Draco không điều kiện, yêu từ lúc còn học những năm đầu tiên luôn, và Draco thì kiểu boy lạnh lùng, chịu nhiều bi thương, cũng yêu nhưng không thể nói và luôn miệt thị cũng như bắt nạt Hermione. Diễn biến fic là hàng loạt yêu hận đan xen nên đọc cũng đau tim lắm. Kết cục fic ngược lại hoàn toàn với “hồi ức mùa thu”, nếu trong fic kia Hermione chết và Draco phát điên thì trong này đến lượt Draco chết và Hermione mất trí. Fic này ngược hơn “Hồi ức mùa thu rất nhiều” vì hai người không chỉ yêu nhau mà còn hận nhau (và thậm chí hại nhau) tuy nhiên ngược hơn không có nghĩa là hay hơn =]]] fic không có nhiều đoạn tả cảnh đắt như “Hồi ức mùa thu” và có nhiều chi tiết hơi…sến kiểu ngôn tình (chắc ss ấy là fan ngôn tình =]]] nhìn tên cũng đoán được)

Tuy nhiên nó vẫn là một fic rất ấn tượng đối với một đứa thích ngược như mình.

 


wallcreator_1327714074_9782

  1. Nước mắt by Bạch Phi Phi

Cô bước khỏi vùng sương phủ. Đôi mắt vô hồn. Cô đã để lại phần lớn trong cô ở vùng sương phủ đó, thứ cô mang theo hiện thời không nhiều, đủ để cô có thể đi và nói máy móc. Vị gíao sư già chờ cô trên ngọn đồi của trường. Bà nhìn bàn tay ướt máu của cô, thì thầm.

_Đó là điều cụ Dumbledore lo sợ.

_Sợ rằng con sống là vì hắn?_cô nói, khi đi lướt qua bà_

_Sợ rằng con chết theo cậu ta.

Rate: 9/10

Tiếp tục cho fic của ss Phi lên sóng =]]] qua hai fic trên thì chắc nhiều người cũng đoán được fic này thế nào rồi: Chỉ có thể là ngược =]]]

Summary: Khi những kẻ điên yêu nhau bằng lý trí (một cái tóm tắt không thể đúng đắn và xúc tích hơn được nữa)

Bối cảnh fic là cuối năm 3 hay đầu năm tư gì đó cho đến sau sự kiện ở tháp thiên văn. Sự kiện ở tháp thiên văn cũng là xúc tác quan trọng dẫn đến cái kết cuối cùng. Draco bắt đầu ấn tượng với Hermione từ sau cái tát ở năm 3 (mặc dù rất bi nhưng chi tiết này có hơi giống mấy truyện tranh shoujo đầy mào hường) và từ đó phát triển cảm xúc yêu hận cô.  Cũng như fic trước có rất nhiều đoạn nội tâm dằn xé và làm người đọc có thể cảm nhận rõ rệt cái tình yêu đau đớn mãnh liệt của hai người. Có vài chi tiết tương đồng với Hurt nhưng hơn Hurt ở chỗ Hermione trong này có phần cứng rắn, cương quyết và tỉnh táo hơn, diễn biến cũng như hành văn đỡ sến hơn rất nhiều. Điều này làm cho mấy chi tiết ngược được phát huy tối đa công dụng (không có bị kiềm hãm bởi mấy chi tiết sến như “Hurt”)

Có những đoạn rất hay như cuộc nói chuyện cuối cùng của Hermione và cô Mcgonagall, đoạn Draco dùng dao đâm vào tay mình để xem có máu như những người bình thường không và nụ hôn cuối của hai người.

Để mà so sánh thì fic này là một sự nâng cấp của “Hurt”, hay hơn “Hurt” rất nhiều, và gần như ngang ngửa “Hồi ức mùa thu” nhưng vì mình vẫn thích sự nhẹ nhàng, êm dịu và đẹp của “Hồi ức mùa thu” hơn, còn fic này u tối và nặng nề quá. Nếu dùng đồ ăn để làm ẩn dụ thì “Hồi ức mùa thu” giống như tô bún chả cá vậy đó =]]] thanh nhẹ, ăn xong vẫn có cảm giác thèm thuồng và luyến tiếc còn “Nước mắt” thì giống như một đĩa beefsteak 200gr sốt cheese =]]] rất thõa mãn nhưng nặng bụng quá =]]]]


dramione-dramione-2332536-1024-7681

  1. Học trò hoàng tử by GinEnpi

“Sai số quá lớn.” Malfoy nói. Giờ thì món thuốc đã đổi sang màu hồng nhạt.

“Ý trò là sao?”

“Dù mày muốn quay lại thời điểm nào đi chăng nữa thì nửa đêm vẫn là sai số quá lớn.”

“Trò… trò… làm sao trò biết?” cô bé lắp bắp.

“Granger, tao không phải là đứa ngu đến nỗi không biết mày đang sử dụng cái Xoay Thời gian.” Draco ngước lên nhìn cô bé bằng đôi mắt hững hờ. Nó đang cực kì chán nản. Chán đến mức nó chẳng thèm đeo chiếc mặt nạ ngu ngốc thường ngày nữa.

Rate: 7.5/10

Mình đã suy nghĩ rất nhiều không biết có nên nhét cái fic này vô fanfiction review lần này không vì thứ nhất: mình định sẽ dành part 2 này cho oneshot mà fic này thì không phải oneshot, thứ 2: chưa complete, thứ 3: OOC. Nhưng vì mình vừa đọc lại fic này nên hơi có tí cảm xúc, với cả nếu không review nó bây giờ thì không biết đến bao giờ cho nên review luôn vậy^^

Ấn tượng đầu tiên là cái tên fic củ chuối không chịu được =]]] (xin lỗi tác giả) tuy nhiên sau khi đọc thì mình hoàn toàn ấn tượng với cách hành văn cũng như sự sáng tạo của bạn ấy. Draco là nhân vật trung tâm của fic và cho đến chap gần đây nhất thì fic vẫn chưa hoàn toàn tập trung vào couple Dramione mà vẫn xoay quanh Draco. Fic này giống như kể lại Harry Potter theo cách nhìn của Draco vậy.

Điều mà mình thấy ấn tượng nhất là cách xây dựng hình tượng của Draco. Draco trong này cực kỳ, phải nói là cực kỳ thông minh và nhạy bén, ngay từ năm học đầu tiên đã thuộc 1 đẳng cấp hoàn toàn khác với các học sinh cùng trang lứa (biết rõ ngay từ đầu về con tử xà trong phòng chứa bí mật, biết rõ việc Harry và Ron giả làm Crabbe và Goyle, biết rõ việc Hermione dùng Xoay Thời Gian, biết rõ về Sirius Black) => khủng chưa =]]]] Vì quá thông minh nên Draco hầu như chán ghét mọi thứ và không có gì khiến cho bạn ấy hứng thú (đương nhiên là ngoại trừ tính thông minh, lanh chanh, biết tuốt của Hermione)

Mình thực sự thích cái ý tưởng xây dựng Draco của tác giả, rất sáng tạo và độc đáo. Hình như bạn ấy viết dựa trên sách chứ không phải phim nên mặc dù OOC, vẫn khá gần với nguyên tác. Với ý tưởng sáng tạo và cốt truyện hấp dẫn như thế này, đối với mình đây là một fic rất có tiềm năng. Tuy hiện nay fic vẫn chỉ dừng lại ở năm thứ 3 (chưa có tiến triển gì mấy trong mối quan hệ của couple chính) và đã 1 năm trời nay tác giả chưa update, nó vẫn là một trong những Dramione fanfiction của Việt Nam hay và ấn tượng nhất đối với mình.

Tạm end

 

P/S: Mình từng xem một video clip bàn về thuyết âm mưu trong phần phim phòng chứa bí mật, theo thuyết đó thì Draco là người đã giúp cho nhóm Harry biết về con tử xà (đầu phim trong tiệm sách ở Hẻm Xéo có cảnh Draco xé một trang sách trước khi bước xuống cầu thang miệt thị nhóm Harry, và chính Draco là người đã nhét trang sách về con tử xà đó vào tay của Hermione sau khi bị hóa đá để Harry và Ron phát hiện ra vì theo tính cách, Hermione không phải là người xé sách).https://www.youtube.com/watch?v=EUMWlN51uI8

Phải công nhận nghe rất hay đúng không =]]] mình thật sự rất thích cái thuyết âm mưu này mặc dù thừa biết là nó không có thật.

P/S/S: ss Nâu ới ời ơi =]]]

Dramione fanfiction reviews (part 1)

dramione

E hèm, như tiêu đề. Với tư cách là một Dramionian kỳ cựu lâu năm (since 2008) =]]]] và là thành viên nhiệt tình của HPVN (potterhead việt nam chắc không ai là không biết đến cái động này :3) cùng kinh nghiệm đọc qua hàng loạt các fanfiction lớn nhỏ của Dramione, mình xin mạn phép làm vài post để review qua các fic mình từng đọc cho bạn nào muốn tìm fic Dramione.

À trước hết cho phép thú tội với các potterhead là mình hoàn toàn không phải là một potterhead =]]]]] chỉ đọc Harry Potter tới cuốn thứ 3 và xem phim đến phần chiếc cốc lửa thôi =.= *feeling guilty* qua đây có lẽ nhiều bạn sẽ đánh giá là mình không rành về Harry Potter như thế thì không có tư cách ship Dramione nhưng mình xin khẳng định là tình yêu của mình dành cho 2ac không thua kém bất kỳ ai đâu nhé (bằng chứng là đã ship được gần 10 năm và độ bấn không hề suy giảm theo năm tháng mặc dù đã qua nhiều liệu trình cai fic =]]] )

Thôi không dài dòng, vào thẳng chủ đề luôn, sau đây là một số longfic của Dramione mà mình thấy khá ấn tượng (còn nhiều lắm đây chỉ là một số fic của tác giả Việt Nam hoặc đã được dịch thôi, sau này sẽ làm thêm oneshot và các fic tiếng anh nữa)

Click vào tên fic để đọc


draher2

  1. Fate and Destiny by Kazekoori_Yukishirou

Rate: 7/10

Một trong những fanfic đầu tiên mình đọc khi mới chân ướt chân ráo vào fandom Dramione. Chắc cũng khoảng năm 2008 =]]] quá lâu rồi nên không nhớ các chi tiết để mà tóm tắt nhưng đại loại là truyện viết về cả 2 người từ lúc nhỏ trước khi vào Hogwarts cho đến lúc cuộc chiến xảy ra.

Văn phong rất hay và đẹp, những đoạn tả cảnh, tả nội tâm rất phong phú. Mình còn nhớ lúc mình đọc fic này là tết âm lịch của năm 2008, ghiền đến mức bỏ xem pháo hoa =]]]]  Vì là fic đầu tiên nên mình không đến mức kén chọn, nhưng sau này khi đã đọc nhiều fic khác và có sự so sánh thì thật lòng mà nói fate and destiny quá OOC, chi tiết Hermione được nhà Malfoy gọi đến để học đàn cùng Draco lúc nhỏ là khó có thể chấp nhận được với một đứa thích đúng theo nguyên tác như mình. Tuy nhiên fic có những chi tiết rất hay và đắt như việc Draco mỗi đêm đều phải ra bờ hồ ở bìa rừng theo lệnh của ông Lucius và Hermione che giấu thân phận của mình ra hồ để cùng trò chuyện với Draco. Chi tiết hai người liên kết với nhau qua bản nhạc Hermione đàn lúc nhỏ cũng rất lãng mạn. Ending rất thảm nhưng nói chung là một fic rất cảm động và đáng đọc


draher4

  1. The unseemly proposal by scarlet-sparx

Rate: 9.5/10 (vì incomplete)

Fan Dramione thì chắc chắn không thể nào không biết đến cái fic này. Hay kinh điển và không chê vào đâu được. Mình đọc cái fic này chắc cũng phải n+1 lần mà lần nào cũng muốn tan chảy luôn ❤ Diễn biến vô cùng hợp lý và tính cách của cả hai hoàn toàn sát với nguyên tác. Bối cảnh là sau cuộc chiến, ông Lucius sẵn sàng hy sinh thằng quý tử duy nhất với tham vọng lấy lại địa vị, danh tiếng và thậm chí cao hơn là trở thành Bộ trưởng bộ pháp thuật (ảo tưởng sức mạnh level max =]]] ) đã ép buộc Draco phải kết hôn với Hermione. Để tạo điều kiện, ổng còn mạnh tới mức làm cho Draco thành Thủ lĩnh nam sinh để ở cùng dorm với Hermione (Thủ lĩnh nữ sinh) và bày nhiều chiêu trò để ép hai đứa lại với nhau, đỉnh điểm là cái còng tay tình yêu trói 2 đứa lại và không thể xa nhau quá 3.5m (Thiệt lòng biết ơn bác Lucius trong fic này =]]])

Điều mình thích nhất chính là tính cách cả hai hoàn toàn giống như trong nguyên tác, Draco không phải soái ca lạnh lùng, kun ngầu nhưng ấm áp kiểu ngôn tình mà vẫn là một thằng nhóc láo lếu, khó ưa (có chi tiết, Draco trơ tráo tới mức đổ lỗi cho Hermione dù trước đó được Hermione giúp đỡ =]]] đúng là quá Malfoy) và Hermione dù mẫu mực, tốt bụng cũng không vừa chút nào, không phải dạng hiền lành để bị Draco bắt nạt. Trong tình cảnh bị dính với nhau mỗi ngày, cả hai cũng từ từ cũng học được cách hiểu nhau hơn.

Fic có những chi tiết cực đắt và dễ thương như cái nhẫn tâm trạng của Hermione tiết lộ một vài suy nghĩ của Draco, chi tiết hai người cùng chơi cờ vua và bàn về viễn cảnh nếu phải sống chung tới hết đời =]]] mấy cơn ác mộng của Draco, đoạn ghen của Draco và cả Hermione hôm Valentine hay đoạn Hermione đi khám lương y King v.v Sau khi nảy sinh tình cảm, Draco cũng không phải kiểu ngọt ngào, dịu dàng gì, quan tâm tới Hermione nhưng không bao giờ thừa nhận =]]]]

Aiyaa có quá nhiều thứ để nói về cái fic này =]]] mình mà nói nữa chắc spoil hết quá. Để mà nói về tầm ảnh hưởng của nó thì mình túm lại một câu là nó có sức mạnh có thể biến một đứa không biết gì về Harry Potter thành một Dramionian chỉ trong vài chap (không nói quá đâu, thật 100% vì mình đã thử nghiệm lên con em của mình)

Buồn là fic đã bị drop ngay đoạn gay cấn nhất, chỉ có 38 chap thôi và chap 38 đã không bao giờ được dịch ra tiếng việt vì ngày trước người dịch fic này trên fandom HPVN (ôi, cái thời tươi đẹp ấy) (hình như là bạn Alex Keeble hay EffieloveHP không nhớ rõ >.< fic này nhiều người dịch lắm) quyết định không dịch tiếp chap 38 nếu 39 chưa ra (lúc đầu mình cũng không hiểu tại sao như vậy nhưng sau khi đọc chap 38 bằng tiếng anh, mình thấy quyết định đó hoàn toàn hợp lý). Haizz, thật lòng mà nói không được đọc kết cục của fic là một trong những đau khổ lớn nhất cuộc đời shipper của mình và nó ám ảnh mình tới mức một thời gian dài chỉ đụng tới oneshot và không dám đọc những fic chưa complete 😥 Nhưng dù sao thì, chỉ vì điều đó mà bỏ qua một kiệt tác như vầy là một sự tiếc nuối còn lớn hơn nên nếu bạn là một Dramionian, nhất định không được bỏ qua nó


draher3

  1. A thousand words by annie

Rate: 8.5/10

Biết đến ATW từ wordpress của ss Nâu, ss ấy recs cái fic này và cũng là translator luôn :3 Gì chứ mình hoàn toàn tin tưởng vào fic recs của ss ấy vì taste của mình và ss khá giống nhau, còn trình trans thì khỏi phải bàn cãi, mượt như fic tự sáng tác :3


Đây là một đoạn trích trong lá thư cuối cùng của Draco mà mình thích nhất ❤


Anh yêu em, Hermione. Anh đã yêu em kể từ ngày chúng ta gặp trong thang máy sau một năm không hề thấy nhau. Có lẽ anh thậm chí còn yêu em trước lúc ấy, khi chúng ta vẫn còn là kẻ thù ở Hogwarts hay sau này là cuộc chiến. Có lẽ anh đã liên tục căm ghét và yêu em suốt cả cuộc đời mình.”

A thousand words chapter 30, dịch bởi ss Nâu (Kirowan)


Fic này đặc biệt có 2 kết cục khác nhau, 1 cái HE, 1 cái SE, quá hoàn hảo và có thể chiều theo ý tất cả mọi người :3. Bối cảnh là sau cuộc chiến, Draco và Hermione cùng làm việc ở Bộ Pháp thuật. Để gắn chặt tình đoàn kết giữa các nhân viên, bộ đề ra một thử thách là các cặp đôi được chọn ngẫu nhiên theo số sẽ phải viết thư cho nhau và không tiết lộ danh tính người kia. Lẽ dĩ nhiên, Draco và Hermione là 1 cặp. Ngoài việc trao đổi thư từ ra, Hermione cũng làm việc cùng Draco trong 1 số nhiệm vụ khác nữa.

Draco trong fic này đã trưởng thành nên không còn kiểu mất dạy =]]] láo toét, kì thị muggle như trước, trải qua cuộc chiến và nhiều thăng trầm nên lạnh lùng, khép kín và khá…cô đơn. Fic cũng không thần tượng hóa Draco theo kiểu soái ca, đẹp trai, quý tộc, Draco trong này ngoại hình bình thường, còn có sẹo trên mặt. Hermione thì đang hẹn hò với Ron (lẽ dĩ nhiên mối quan hệ trục trặc)

Cái hay trong fic là 2 người này yêu nhau đến tận hai lần, cả hai đều yêu bạn tâm thư bí ẩn trong suốt quá trình trao đổi thư từ qua lại và cả trong lúc làm nhiệm vụ cùng nhau nữa. Các chi tiết mà mình ấn tượng nhất là lúc hai người hẹn nhau gặp mặt sau một thời gian dài trao đổi thư (dĩ nhiên là che giấu thân phận) và cùng cưỡi chổi, đoạn Draco bào chế một loại dược có chức năng tương tự chậu tưởng ký để Hermione có thể ôn lại ký ức với Ron nhưng sau đó Hermione lại chọn được trở về với ký ức cùng Draco, đoạn cao trào trong chap cuối khi cả hai cùng đối mặt với Ron, chi tiết cái gương được phù phép mà Hermione tặng cho Draco (cái gương thật sự làm mình liên tưởng tới cái trong phim Beauty and the Beast của Disney, không biết có phải au lấy cảm hứng từ đó không nữa)…

Cảm nhận chung là tình yêu của hai người trong fic này rất tự nhiên và hợp lý đến gần chap cuối thì vô cùng mãnh liệt, dữ dội và đau đớn, nói chung cũng khá ngược =]]]] Tuy nhiên ở chap 33, diễn biến tâm trạng của Draco khiến mình hơi bị sốc và khó hiểu. Tình yêu của Draco trở thành nỗi ám ảnh và khao khát chiếm hữu Hermione quá lớn làm mình cảm thấy hơi…bệnh??? (nếu nhớ không lần thì có đoạn Draco còn xô Hermione ra mặc dù lúc đó cô đang bệnh để nhào lại đánh Ron, thậm chí còn định thi triển lời nguyền không thể tha thứ lên Ron)

Nhìn chung đây vẫn là một fic cực hay, có điều hơi ám ảnh (tại ngược quá mà), bạn nào thích ngược (như mình :’) ) thì mình hoàn toàn recommend cái fic này.


draher1

  1. Như là tình yêu by duysan_kun

Rate: 6.5/10

Lại một fic nữa của tác giả Việt Nam giống như Fate and Destiny :3 và cũng như Fate and Destiny fic rất OOC tính cách của Draco (có cảm giác các tác giả Việt Nam rất khó để viết một fic bám sát nguyên tác như các tác giả nước ngoài, mặc dù về cách hành văn thì không thua kém chút nào). Tác giả cũng có note là viết truyện này theo phong cách của Marc Levy, và sau khi đọc xong thì mình cảm thấy đúng thật, cái cảm giác mang lại hơi từa tựa “Kiếp sau” và “Nếu em không phải một giấc mơ”

Bối cảnh là từ năm học thứ năm (mụ Umbridge làm hiệu trưởng) trở đi, Hermione tình cờ phát hiện một cái góc nhỏ với quan cảnh rất muggle trong trường và một sợi dây chuyền ở đó. Từ đó Hermione hay trao đổi thư từ với một người bạn bí ẩn tên Sev, cũng là người tạo ra cái góc đó (Sev không phải Draco đâu nha nhưng là một trong những nhân tố quan trọng thúc đẩy tình cảm của Hermione và Draco). Draco trong fic như đã nói từ đầu, hoàn toàn OOC, không kì thị phù thủy gốc muggle, ngay từ đầu lúc gặp Hermione trên tàu tốc hành đã có cảm tình với cô nhưng sau đó bỏ cuộc khi biết xuất thân và việc Hermione được xếp vào Gryffindor. Draco phải chịu sự dằn xé giữa việc sống theo nguyện vọng của gia tộc và sống đúng với con người mình nên đã tự tạo một căn phòng bí ẩn để có thể được là chính mình khi ở trong căn phòng đó (và đặc biệt khi ở trong đó thì Draco là một người khá dịu dàng và không miệt thị Hermione), thứ kết nối 2 người lại với nhau là con mèo Crookshanks của Hermione.

Nhìn chung fic tạo cảm giác hơi giống với truyện ngôn tình hay phim thần tượng hàn quốc vì khá…phi thực tế và nhiều chi tiết hơi sến (xin lỗi tác giả) tuy nhiên ngoài trừ cái đó ra thì fic viết rất chắc tay và cách hành văn khá hay và giàu chất thơ. Có nhiều chi tiết sáng tạo như cái góc muggle nho nhỏ và sự xuất hiện của Sev.

Thật khó mà đánh giá khách quan về cái fic này, vì nếu mà chỉ đọc một mình nó thôi có lẽ sẽ thấy khá hay tuy nhiên nếu đã đọc nhiều fic chất lượng (có một đống awards) của các tác giả nước ngoài thì fic này khó mà có thể so bì được. Nói chung thì nó khá ổn đối với những bạn không quá kén chọn và muốn đọc một fic nhẹ nhàng, lãng mạn của Dramione sau khi phải tiêu hóa quá nhiều những fic ngược =]]]] Tuy nhiên mình không dám đảm bảo là các Dramionian sẽ thích vì như mình đã nói, nó rất OOC (dù đối với mình, vẫn tạm chấp nhận được). May mắn là trong hàng trăm ngàn fic mà mình từng đọc qua, nó vẫn đủ ấn tượng để mình còn nhớ và viết review về nó.

Tạm End

P/S: à chia sẻ vui về lý do vì sao mình, một fan cuồng Dramione, lại không bao giờ trans fic của cặp này mà toàn trans của couple khác đó là vì fandom Dramione quá lớn mạnh =]]] quá nhiều fic hay và mình không muốn vì trình độ kém cỏi của mình mà phá hoại công trình của người ta =]]] Anyway, bạn nào Dramionian tình cờ vấp phải cái post này thì vào đây chém gió với mình cho xôm, dạo gần đây tái cuồng nên rất cần những người cùng chung chí hướng vào đàm đạo